MMA Việt Nam: So Sánh Với Thái Lan, Nhật Bản Và Hàn Quốc

Chào mọi người, hôm nay mình muốn chia sẻ một câu chuyện mà mình đã theo đuổi và đam mê từ lâu – đó là về MMA, hay võ quyền anh tổng hợp, ở Việt Nam, và cách nó đứng cạnh các “ông lớn” như Thái Lan, Nhật Bản, và Hàn Quốc. Là một người từng lăn lộn trong phòng tập, từng ngồi xem các trận đấu đến khuya, và cảm nhận cái cảm giác tự hào khi thấy võ sĩ Việt Nam bước lên sàn đấu quốc tế, mình muốn kể cho các bạn nghe về hành trình MMA Việt Nam, những gì mình đã thấy, và cả những so sánh thú vị với các quốc gia khác. Đây là một chủ đề mà mình nghĩ sẽ làm bạn bất ngờ về tiềm năng của MMA nước mình!
Lần Đầu Biết Đến MMA
Mình lần đầu biết đến MMA vào khoảng năm 2017, khi tình cờ xem một trận đấu của UFC trên mạng. Cảnh các võ sĩ tung cú đấm mạnh mẽ, đá xoay, rồi vật nhau xuống sàn làm mình “mắt chữ A mồm chữ O”. Mình nghĩ: “Trời ơi, môn này sao mà vừa mãn nhãn vừa chiến thuật thế?”. Không như các môn võ đơn lẻ, MMA là sự kết hợp đỉnh cao của boxing, Muay Thái, jiu-jitsu Brazil, và đấu vật, đòi hỏi võ sĩ phải toàn diện từ thể lực đến trí tuệ. Sau đó, mình bắt đầu tìm hiểu về MMA ở Việt Nam, và càng tìm hiểu, mình càng tò mò muốn so sánh nó với các nước như Thái Lan – cái nôi của Muay, hay Nhật Bản và Hàn Quốc – những nơi MMA đã phát triển mạnh mẽ từ lâu.
MMA Việt Nam Thời Kỳ Đầu

Hồi đó, MMA ở Việt Nam còn khá non trẻ. Mình từng ghé một phòng tập ở quận Bình Tân, TP.HCM, nơi các anh em tập MMA trong điều kiện thiếu thốn. Sàn tập chỉ là vài tấm đệm ghép lại, bao cát thì cũ kỹ, nhưng tinh thần thì cực kỳ “máu lửa”. Mình nhớ một anh võ sĩ ở đó kể: “Tập MMA ở Việt Nam là phải tự học nhiều, vì không có nhiều huấn luyện viên như bên Thái hay Nhật”. Câu nói đó làm mình nhận ra rằng, dù Việt Nam mới bắt đầu, nhưng sự đam mê của các võ sĩ không hề thua kém. So với Thái Lan – nơi Muay Thái là môn võ quốc dân, hay Nhật Bản với truyền thống MMA lâu đời, Việt Nam lúc đó đúng là “tân binh” nhưng đầy tiềm năng.
Trải Nghiệm Xem Trận Đấu
Mình từng có cơ hội xem trực tiếp một trận đấu của Lion Championship ở TP.HCM năm 2023. Không khí ở đó đúng là “đỉnh của chóp” – khán giả hò reo, ánh đèn sân khấu sáng rực, và các võ sĩ thì chiến đấu hết mình. Mình nhớ một trận mà một võ sĩ Việt tung cú đá cao làm đối thủ ngã lăn, cả khán phòng như vỡ òa. Nhưng khi xem các trận đấu của ONE Championship, nơi có cả võ sĩ Thái Lan, Nhật Bản, và Hàn Quốc, mình nhận ra sự khác biệt. Võ sĩ Thái thường mạnh về striking nhờ nền tảng Muay Thái, võ sĩ Nhật thì điêu luyện trong jiu-jitsu, còn Hàn Quốc nổi bật với các võ sĩ tốc độ và chiến thuật. Việt Nam, dù mới, lại có thế mạnh ở sự đa dạng kỹ thuật và tinh thần không bỏ cuộc.
So Sánh Với Các Nước Khác
Nếu bạn muốn hiểu rõ hơn về sự khác biệt này, mình khuyên nên đọc bài So Sánh MMA Việt Nam Với Thái Lan, Nhật Bản Và Hàn Quốc trên Wikipedia. Bài viết phân tích chi tiết về cách MMA phát triển ở mỗi quốc gia, từ cơ sở hạ tầng, huấn luyện viên, đến phong cách thi đấu đặc trưng. Đọc xong, bạn sẽ thấy Việt Nam, dù mới gia nhập “cuộc chơi”, nhưng đã có những bước tiến đáng kinh ngạc, đặc biệt với các võ sĩ như Trần Quang Lộc hay Nguyễn Thùy Linh.
Trải Nghiệm Tập MMA
Mình từng thử tập MMA ở một phòng tập ở quận 7, chủ yếu để rèn thể lực và hiểu hơn về môn này. Nói thật, chỉ một buổi tập thôi mà mình đã “toát mồ hôi hột”. Từ việc học cách tung cú đấm đúng kỹ thuật đến tập thở khi bị đè xuống sàn, tất cả đều đòi hỏi sự kiên nhẫn và tập trung. Có lần mình sparring với một bạn trong lớp, bị khóa cổ mà cứ tưởng “xong phim”. Nhưng huấn luyện viên chỉ mình cách thoát khóa, và cảm giác làm được đúng là “phê” không tả nổi. Qua đó, mình nhận ra rằng võ sĩ Việt Nam, dù không có nền tảng lâu đời như Nhật Bản hay Hàn